
Tuần kết thúc ngày 10/04/2025 bắt đầu bằng một cú sốc: Trump tuyên bố thương chiến với Trung Quốc – thị trường phản ứng ngay lập tức. DXY gãy, vàng bật mạnh, Bitcoin vượt 80.000. Nhưng chỉ 48 giờ sau, chính quyền Trump bất ngờ thông báo hoãn áp dụng thuế quan trong vòng 90 ngày để đàm phán. Một cú đánh rồi rút, nhưng dư chấn chính sách đã đủ làm biến dạng kỳ vọng thị trường toàn cầu.
Thoạt đầu, tuyên bố áp thuế không chỉ nhắm vào Trung Quốc, mà còn mở rộng với nhiều đối tác thương mại lớn – từ EU, Nhật Bản đến các nền kinh tế đang phát triển. Nhưng chỉ sau một đêm, kế hoạch thuế quan diện rộng ấy được rút lại, chỉ giữ nguyên phần áp với Trung Quốc. Lý do không được công bố chính thức, nhưng thị trường đồn đoán: Bộ Tài chính Mỹ cáo buộc các tổ chức Trung Quốc đang bán khống trái phiếu chính phủ Mỹ, tạo áp lực lên lợi suất, khiến nước Mỹ phải phản công bằng một đòn thuế được thiết kế như công cụ phòng thủ tài chính.
Đằng sau quyết định giữ lại thuế với riêng Trung Quốc là nỗi lo ngầm khác: lợi suất trái phiếu Mỹ đã tăng nhanh trong những tuần gần đây, không chỉ vì kỳ vọng chính sách, mà còn vì áp lực bán khống từ các tổ chức nắm giữ nước ngoài. Khi Trung Quốc xả trái phiếu, họ không chỉ rút vốn – họ tạo ra một lực bán chủ động đúng lúc kho bạc Mỹ đang đối mặt với hơn 9.000 tỷ USD trái phiếu sẽ đáo hạn trong 12 tháng tới. Nếu lợi suất tăng thêm chỉ 50 điểm cơ bản, chi phí tái cấp vốn sẽ vượt dự toán ngân sách.
Trump không thể để điều đó xảy ra. Khi thị trường trái phiếu trở thành chiến trường vô hình, mỗi cú xả của Trung Quốc đều giống như một phát súng vào bảng cân đối Bộ Tài chính. Và trong bối cảnh đó, Fed buộc phải kiểm soát thanh khoản để bảo vệ khung lợi suất. Basis trade đòn bẩy cao giữa hợp đồng tương lai và trái phiếu dài hạn là một trong những công cụ được “ngầm kích hoạt” để hấp thụ lực bán khống – không phải vì arbitrage, mà vì ổn định hệ thống.
Ngay trong lúc thị trường còn chưa hiểu trò chơi chính trị phía sau cú pivot ngầm ấy, dữ liệu CPI và PPI tháng 4 được công bố:
- CPI giảm –0.1% – lần đầu quay đầu kể từ đầu năm
- PPI giảm –0.4% – áp lực đầu vào biến mất
Lạm phát hạ nhanh hơn mọi mô hình dự báo. Nhưng Fed vẫn giữ im lặng. Không họp, không tuyên bố, không cắt lãi. Vậy mà thị trường lại phản ứng như thể pivot đã diễn ra. Lý do? Bảng cân đối tuần đó đã “nói hộ lòng họ”.
🔎 PHÂN TÍCH BẢNG CÂN ĐỐI KẾ TOÁN CỦA FED TUẦN 10/04/2025 – DÒNG TIỀN ĐANG Ở ĐÂU, ĐI VỀ ĐÂU, VÀ CHỜ ĐIỀU GÌ ĐỂ BÙNG NỔ?


Reserve Balances with Federal Reserve Banks – H.4.1, Bảng 2, dòng 8: Tăng mạnh +95.3B USD trong một tuần. Các ngân hàng thương mại không thiếu tiền, nhưng lại lựa chọn gửi về Fed. Khi dự trữ tăng đột biến mà tín dụng chưa mở rộng, đó không phải là hành vi phòng thủ, mà là tín hiệu hệ thống đang dồn lực. Dòng tiền này hiện nằm lại ở tầng lõi của hệ thống tài chính – chưa luân chuyển ra ngoài, nhưng đang sẵn sàng bùng nổ. Chỉ cần Fed ra tín hiệu cắt lãi, hoặc dữ liệu lao động xấu đi thêm, làn sóng này sẽ chuyển từ trạng thái “trú ẩn” sang “tìm kiếm beta cao” – cổ phiếu, ETF, crypto. Nó không nằm ở khả năng – mà ở thời điểm và niềm tin.
Nếu tiền nằm lại ở đây quá lâu, phải chăng hệ thống đang chờ tín hiệu chính sách? Hay đơn giản là tín dụng không thể nở ra vì cầu đã quá yếu? Dòng tiền tại đây như nước được tích trong đập – sẵn sàng tràn xuống hệ thống ngân hàng thương mại và thị trường vốn khi khóa van được mở. Vấn đề không nằm ở khả năng – mà là thời điểm và niềm tin. Tăng mạnh +95.3B USD trong một tuần. Các ngân hàng thương mại không thiếu tiền, nhưng lại lựa chọn gửi về Fed. Khi dự trữ tăng đột biến mà tín dụng chưa mở rộng, đó không phải là hành vi phòng thủ, mà là tín hiệu hệ thống đang dồn lực. Chỉ cần một lệnh mở – dòng tiền này sẽ bung ra theo cấp số nhân.
Reverse Repurchase Agreements – H.4.1, Bảng 2, dòng 6: Giảm tới –124.5B USD. Đây là nơi các quỹ tiền tệ từng gửi vốn để kiếm lợi suất ngắn hạn an toàn. Nay họ rút ra – không phải để chi tiêu, mà để tái định vị. Dòng tiền đang chuyển từ trạng thái phòng thủ sang do thám: quan sát lợi suất trái phiếu, theo dõi phản ứng cổ phiếu tăng trưởng, và thử thăm dò ETF hàng hóa. Nếu lợi suất T-bill giảm mạnh thêm, phần tiền này sẽ rẽ hướng – hoặc đổ vào trái phiếu 5Y–10Y để bắt đáy lợi suất, hoặc sang các tài sản rủi ro nếu nhà đầu tư tin rằng Fed đã hết kiên nhẫn.
Nhưng tiền rút ra từ RRP không nhất thiết sẽ đi thẳng vào rủi ro. Nó có thể vòng qua T-bills, vào ETF trái phiếu, rồi mới rẽ vào cổ phiếu. Câu hỏi đặt ra: Ai đang hấp thụ dòng tiền này và liệu thị trường có sẵn lòng đón nhận dòng vốn với định giá hiện tại? Giảm tới –124.5B USD. Quỹ tiền tệ không còn giữ vốn ở Fed vì lãi suất thực đã âm so với kỳ vọng CPI. Tiền rút về để chuẩn bị luân chuyển. Không ai tháo vốn khỏi pháo đài an toàn trừ khi thấy cơ hội ở phía trước.
Treasury General Account (TGA) – H.4.1, Bảng 2, dòng 11: Giảm còn 306B USD. Tiền từ đây rời khỏi Fed và chảy vào nền kinh tế thông qua chi tiêu ngân sách. Dòng tiền này không đi vào thị trường tài sản, mà chảy thẳng vào tiêu dùng, lương, hợp đồng chính phủ. Nó tạo ra hiệu ứng cầu nội bộ, hỗ trợ tăng trưởng, và làm dịu áp lực suy thoái. Nếu chi tiêu tiếp tục được mở rộng – đặc biệt là qua đạo luật ngân sách bầu cử – dòng tiền từ TGA sẽ trở thành nguồn lực trung hạn đẩy kỳ vọng earnings và kéo dòng vốn trở lại cổ phiếu chu kỳ.
Tuy nhiên, nếu phần lớn khoản chi này dùng để xoay vòng nợ công hoặc ứng ngân sách, dòng tiền sẽ bị kẹt lại trong khu vực công thay vì chảy ra tiêu dùng cá nhân hoặc đầu tư tư nhân. Điều đó đặt ra câu hỏi: Chính phủ đang bơm tiền, nhưng liệu nền kinh tế thực có thực sự nhận được máu? Giảm còn 306B USD. Kho bạc đang chi tiêu, không phải vì muốn, mà vì buộc phải giữ nhịp cho nền kinh tế thật. Chi để trả nợ hay chi cho đầu tư công, dòng tiền vẫn rời khỏi Fed, và đó là tín hiệu về áp lực chính sách tài khóa.
Securities Held Outright – H.4.1, Bảng 1, dòng 1: Giảm nhẹ –8B USD. Đây là chỉ số về hoạt động thắt chặt định lượng (QT). Nhưng con số quá nhỏ để tạo ra hiệu ứng hút vốn. Thị trường hiểu rằng: Fed đang đứng yên – không can thiệp, không bơm, cũng không siết. Dòng tiền vì thế tự tìm đường – nó không bị hút về Fed, cũng không bị ép phân bổ. Trong môi trường đó, người cầm vốn là người dẫn nhịp. Và trong khi bảng cân đối không đổi, thì dòng tiền lại âm thầm đổi phe – từ phòng thủ sang lấp ló cơ hội.
Nếu đây là thông điệp “chúng tôi không làm gì cả”, thì đó lại là tín hiệu mạnh nhất. Không can thiệp, không phá vỡ – để kỳ vọng tự điều chỉnh. Nhưng kỳ vọng ai sẽ kiểm soát? Chính phủ? Thị trường? Hay những dòng tiền đang âm thầm rút khỏi hệ thống tài chính Mỹ? Giảm nhẹ –8B USD. Một con số quá nhỏ để gọi là siết. Nó giống như một cú nghiêng vai của một người khổng lồ đang giữ nguyên tư thế. Fed không mua thêm, nhưng cũng không hút gì đáng kể – họ đang đứng yên để thị trường tự dẫn đường.
Tổng thanh khoản thực trong tuần: tăng ròng hơn 100 tỷ USD. Con số này không chỉ là thống kê kỹ thuật – mà là một lời cảnh báo thị trường: tiền đang trở lại, nhưng chưa ai kiểm soát hướng đi. Đây là mức tăng thanh khoản lớn nhất kể từ giai đoạn khủng hoảng ngân hàng đầu năm 2023. Nhưng khác với khi đó, lần này Fed không mở miệng. Khi thanh khoản tăng mà không đi kèm định hướng chính sách, thì chính dòng tiền sẽ tự viết lại đường đi của nó – và điều đó có thể không thuận chiều với kỳ vọng chính sách chính thức.
Không cần công bố, không cần họp báo. Bảng cân đối đã lên tiếng, và thị trường đã nghe rất rõ.
🕵️♂️ CPI, PPI GIẢM – LIỆU CÓ PHẢI TRÙNG HỢP NGẪU NHIÊN?
CPI và PPI tháng 4 giảm đột ngột – như thể được sắp đặt để làm đúng một việc: đạp DXY xuống. Thị trường từng kỳ vọng lạm phát sẽ chỉ chững lại, nhưng thay vì đó, nó lại quay đầu mạnh. Không có sự điều chỉnh bất ngờ nào trong giá năng lượng, không có cú sốc cầu tiêu dùng – vậy tại sao PPI lại âm đến 0.4%?


Có thể đây là tín hiệu thật về cầu yếu. Nhưng cũng có thể là đòn chính trị tài chính cực kỳ cao tay của Nhà Trắng: để phản công Trung Quốc không bằng áp thuế, mà bằng cách hạ lợi suất thông qua kỳ vọng lạm phát.
Khi DXY sụp – lợi suất giảm. Khi lợi suất giảm – Trung Quốc không còn incentive để tiếp tục bán tháo trái phiếu Mỹ. Nếu Trung Quốc đang dùng trái phiếu như vũ khí, thì nước Mỹ vừa trả lời bằng thứ vũ khí chính xác hơn: định hướng kỳ vọng vĩ mô thông qua lạm phát.
Và nếu đúng là như vậy, thì bảng cân đối Fed + CPI – PPI không còn là hai câu chuyện riêng lẻ. Chúng là hai vũ khí phối hợp trong cùng một chiến dịch tài chính phòng thủ.
🌍 TIẾP THEO, SAU KHI DXY GIẢM: LÀM SAO MỸ KHIẾN THẾ GIỚI CẦN USD TRỞ LẠI?

DXY vừa giảm mạnh – đúng kỳ vọng chính quyền Trump để kìm lợi suất. Nhưng hệ quả là gì? Một USD yếu hơn khiến các đồng tiền khác mạnh lên, dòng vốn bắt đầu rời Mỹ. Và điều này, nếu kéo dài, có thể làm xói mòn vị thế dự trữ của USD.
Theo nghịch lý Triffin, để giữ vai trò đồng tiền dự trữ toàn cầu, nước Mỹ phải cung cấp đủ USD cho thế giới thông qua thâm hụt tài khoản vãng lai. Nhưng nếu USD yếu, xuất khẩu mạnh, nhập khẩu giảm – thì thế giới lại thiếu USD. Và khi thiếu USD, thanh khoản toàn cầu bị siết lại, hệ thống tài chính quốc tế rung lắc.
Muốn tránh điều đó, Mỹ sẽ phải quay lại một chiến lược cân bằng: khi DXY đã giảm đến đáy kỳ vọng, phải tạo ra một cú xoay chính sách – thu hút USD trở lại toàn cầu. Điều này có thể đến từ:
- Phát hành trái phiếu hấp dẫn hơn (kéo lợi suất thực lên lại)
- Thỏa thuận thương mại có điều kiện bằng USD
- Kích thích đầu tư FDI vào Mỹ (bắt buộc sử dụng USD)
Tức là sau cú xoay mềm, sẽ có cú tái siết chiến lược – để USD không mất vai trò, mà chỉ tạm “cúi đầu” một nhịp chiến thuật. Đó mới là cách Triffin Paradox vận hành – và Trump hiểu điều đó rõ hơn bất kỳ ai.
🧭 CHIẾN LƯỢC 5 BƯỚC ĐỂ KHIẾN THẾ GIỚI CẦN USD TRỞ LẠI
- Hạ DXY đúng thời điểm – tạo “cơn đói USD toàn cầu”: Trump biết rằng nếu DXY giảm mạnh sau một chu kỳ tăng kéo dài, các NHTW và thị trường mới nổi sẽ gặp khó trong dự trữ USD – kích hoạt tâm lý săn USD trở lại. Đây là bước “rút nước” để thấy rõ ai đang bơi mà không áo phao.
- Hạn chế swap USD – siết nguồn cung gián tiếp: Fed sẽ không công bố rút thanh khoản toàn cầu, nhưng họ có thể hạn chế hoạt động swap lines (với ECB, BoJ, SNB…), khiến các quốc gia khác phải quay lại thị trường sơ cấp để mua USD thật thay vì đi vay ngắn hạn – tạo áp lực tự nhiên lên nhu cầu đồng bạc xanh.
- Tái thiết lập các thỏa thuận thương mại yêu cầu thanh toán bằng USD: Đây là cách Mỹ kiểm soát dòng USD thông qua luật chơi. Trump có thể gắn điều kiện “phải thanh toán bằng USD” vào các FTA (hiệp định thương mại tự do), đặc biệt với các nước đang phát triển – nơi đồng nội tệ không đủ mạnh để tự đứng vững.
- Phát hành trái phiếu “định hướng dòng vốn”: Bộ Tài chính Mỹ sẽ tung trái phiếu kỳ hạn trung và dài hạn với mức yield thực hấp dẫn hơn CPI (không quá cao, nhưng đủ để hút carry trade), đồng thời hỗ trợ basis trade bằng thanh khoản từ Fed – kéo dòng USD quốc tế quay ngược về Mỹ qua thị trường nợ.
- Kích hoạt FDI để buộc sử dụng USD tại nguồn: Thay vì bơm thêm QE, Mỹ có thể ban hành chính sách khuyến khích các tập đoàn công nghệ, năng lượng tái đầu tư vào Mỹ – thông qua ưu đãi thuế. Khi vốn FDI đổ về, nhu cầu thanh toán nội địa bằng USD sẽ khiến các ngân hàng trung ương khác phải tích thêm USD để duy trì ổn định tỷ giá.
==> Tổng thể, đây là chiến lược 2 chiều: Đầu tiên khiến thế giới sợ thiếu USD, sau đó mở lại “vòi USD có điều kiện” để tái xác lập vai trò thống trị. Một pivot mềm, tiếp theo là một vòng tái định hình quyền lực tiền tệ.
🧨 KỊCH BẢN ĐIÊN RỒ NHẤT: TRUMP PHÁT HÀNH “TRÁI PHIẾU THẾ KỶ” VÀ TÁI LẬP TRẬT TỰ TÀI CHÍNH TOÀN CẦU

Trong trường hợp dòng USD vẫn không thể giữ vai trò hút vốn trở lại, Trump có thể thực hiện một bước đi chưa từng có trong lịch sử hiện đại: phát hành Trái phiếu Kho bạc Mỹ kỳ hạn 100 năm – ‘Trái phiếu Thế kỷ’ – với lãi suất cố định thấp nhưng được đảm bảo thanh toán bằng tài sản năng lượng, quân sự hoặc hạ tầng số hóa.
Không đơn thuần là một sản phẩm nợ, trái phiếu này trở thành biểu tượng chiến lược: chỉ những quốc gia được Washington đánh giá là ‘đồng minh cốt lõi’ mới được tham gia phát hành sơ cấp.
Đây chính là bước định vị lại trật tự tài chính toàn cầu:
- Chuyển từ hệ thống Bretton Woods phi liên kết sang “Bretton Walls” – hệ thống tài chính có phân loại địa chính trị.
- Tạo ra USD đặc quyền – nơi quyền sở hữu trái phiếu đi kèm nghĩa vụ địa chiến lược.
- Bắt buộc các quốc gia phải “chọn phe” tài chính: hoặc tham gia vào khối USD dài hạn, hoặc bị đẩy ra rìa thanh khoản.
Song hành, Mỹ có thể chấm dứt hoạt động repo cho các quốc gia “xám” (như Thổ Nhĩ Kỳ, Ấn Độ, Nam Phi), khiến họ phải chuyển sang gom vàng hoặc crypto như công cụ dự trữ, càng củng cố vai trò kiểm soát định hướng của Fed đối với dòng USD quốc tế.
==> Đây là lựa chọn cuối cùng – nhưng nếu Trump cảm thấy hệ thống hiện tại không còn kiểm soát được lòng trung thành tài chính, thì phát minh một hệ thống mới luôn là cách ông chọn.
💸 DÒNG TIỀN VỀ ĐÂU KHI “TRÁI PHIẾU THẾ KỶ” XẢY RA
Nếu kế hoạch phát hành Trái phiếu Thế kỷ trở thành hiện thực, dòng tiền toàn cầu sẽ tái định hướng theo cách cực kỳ phân tầng:
1. Trái phiếu dài hạn Mỹ: Các quốc gia được chọn làm đối tác sơ cấp sẽ buộc phải gom USD để tham gia phát hành. Điều này sẽ tạo cú hút dòng vốn khỏi các tài sản phi USD như vàng, crypto và cả trái phiếu EU.
2. Vàng và Crypto: Các quốc gia và tổ chức không được vào danh sách ưu tiên sẽ bị đẩy ra ngoài biên thanh khoản USD, buộc phải quay sang các tài sản dự trữ thay thế. Điều này có thể tạo sóng đầu cơ mạnh với vàng vật chất, Bitcoin, và các tài sản trú ẩn phi tập trung.
3. Thị trường cổ phiếu Mỹ: Các tập đoàn tài chính đa quốc gia được “phép vào sân” sẽ đẩy mạnh việc chuyển vốn về Mỹ, gây hiệu ứng kéo dòng tiền về S&P 500, đặc biệt là các công ty có liên kết sâu với công nghệ quốc phòng, năng lượng chiến lược, AI quân sự.
4. Thị trường nợ toàn cầu: Trái phiếu các nước không thân thiện sẽ bị bán tháo để gom USD cho trái phiếu thế kỷ. Điều này có thể kích hoạt một làn sóng mất giá cục bộ của đồng nội tệ ở các nước “trung lập” như Ấn Độ, Nam Phi, Brazil.
5. Carry Trade toàn cầu: Khi USD trở thành công cụ chiến lược hơn là công cụ trung tính, các mô hình carry trade sẽ phải định hình lại – chuyển sang sử dụng đồng EUR hoặc CNY làm đồng tài trợ mới. Điều này thay đổi căn bản cơ chế dịch chuyển dòng vốn xuyên biên giới.
==> Dòng tiền sẽ không còn trung lập. Nó sẽ phản ánh lựa chọn địa chính trị. Và điều đó làm cho thị trường tài chính không chỉ là nơi định giá rủi ro – mà còn là nơi xác lập trật tự toàn cầu.
🐉 PHẢN ỨNG CỦA TRUNG QUỐC VÀ CÁC NƯỚC BỊ LOẠI KHỎI TRÁI PHIẾU THẾ KỶ
Khi bị loại khỏi trò chơi thanh khoản USD, các nước như Trung Quốc, Nga, Ấn Độ, Brazil, Nam Phi… sẽ buộc phải xoay trục. Kịch bản có thể diễn ra như sau:
- Trung Quốc tăng tốc quốc tế hóa CNY, mở rộng các tuyến thanh toán song phương (Belt & Road + Cross-Border Interbank System – CIPS), đẩy mạnh giao dịch năng lượng bằng CNY.
- Nga và Trung Đông chuyển sang tích vàng vật lý, mở rộng sàn giao dịch hàng hóa định giá phi-USD.
- Ấn Độ và Nam Phi sử dụng hệ thống thanh toán nội khối BRICS, giảm dự trữ USD và tăng tích trữ đa tài sản.
- Tài sản thay thế như Bitcoin, stablecoin phi tập trung và SDR có thể nổi lên như các kênh thanh khoản bất khả kiểm soát.
Cuối cùng, việc Mỹ dựng lại tường (Walls) có thể kích hoạt một vòng chiến tranh tiền tệ mềm – nơi mỗi quốc gia đều tìm cách thoát khỏi thế phụ thuộc USD, nhưng lại buộc phải quay về nó nếu hệ thống thay thế chưa đủ mạnh.
🤖 AI TÀI CHÍNH & CHIẾN LƯỢC DỮ LIỆU CỦA MỸ SAU BRETTON WALLS
Sau khi Bretton Walls được thiết lập, Mỹ không chỉ kiểm soát vốn bằng luật chơi tài chính – mà còn kiểm soát dòng tiền bằng thuật toán và dữ liệu. AI tài chính (FinanceAI) có thể trở thành cánh tay nối dài của Fed và Bộ Tài chính:
- Phân tích real-time dòng vốn xuyên biên giới qua giao dịch SWIFT, mạng thanh toán USD và stablecoin.
- Chấm điểm rủi ro địa chính trị cho từng quốc gia để điều chỉnh hạn mức repo, swap, hoặc điều kiện truy cập USD.
- Xây dựng chỉ số “Trung thành thanh khoản” để xác định đâu là đồng minh tài chính thực sự, từ đó phân bổ quyền mua trái phiếu thế kỷ.
FinanceAI không chỉ giúp Mỹ kiểm soát dòng tiền – mà còn dự báo phản ứng toàn cầu trước mỗi hành động chính sách, cho phép Mỹ đi trước một bước trong kiểm soát kỳ vọng vĩ mô. Sau 50 năm tự do hóa tài chính, Mỹ đang trở lại với một hình thức “quản lý dòng tiền toàn cầu có điều kiện – do AI dẫn dắt”.